23 tháng 4 2012

Tướng do tâm sinh, thay đổi vận mệnh bắt đầu từ tâm

Tướng do tâm sinh, thay đổi vận mệnh bắt đầu từ tâm

[MINH HUỆ 16-11-2011] Trong cuộc sống của một người, mặc dù vận mệnh của cả một đời đã được định trước, nhưng người ấy vẫn được vận tốt nếu anh ta làm điều tốt và tốt bụng, ngược lại sẽ gặp vận xấu nếu anh ta làm những điều xấu. Vận mệnh của một người có thể thay đổi bất cứ lúc nào, phụ thuộc vào tâm tính của người ấy tốt hay xấu. Trời, đất và Thần giám sát rất kỹ, và không thiên vị. Nếu tâm của một người luôn tập trung vào điều tốt, người đó sẽ tích được đức và vận may, và thậm chí khi họ đối mặt với nguy hiểm, Thần sẽ có thể giúp chuyển vận rủi thành phúc lành. Ngược lại, nếu một người làm những điều xấu, mưu tính những điều xấu xa thì thậm chí nếu anh ta có vận mệnh tốt đi nữa anh ta vẫn kết thúc trong sự đau khổ. Đó là cái mà chúng ta gọi là quy luật nhân quả. Với tâm tính tốt, một người sẽ có vận mệnh tốt, và với tâm tính xấu, một người sẽ có vận mệnh xấu. Có rất nhiều ví dụ trong các cổ thư. Dưới đây là một số từ cuốn sách “Thái thượng cảm ứng thiên hối biên”.

Hai anh em sinh đôi có hai số phận khác nhau, mặc dù họ có cùng mệnh

Trong triều đại nhà Tống, có hai anh em sinh đôi tên là Cao Hiếu Tiêu, và Cao Hiếu Tích, cả hai giống nhau cả về hành vi, trí tuệ và sự thông minh. Năm 16 tuổi, họ cùng đỗ Tú tài. Cùng năm đó, họ lập gia đình, bố mẹ của họ bảo họ mặc quần áo và giày khác nhau để vợ của họ có thể nhận ra.

Một ngày họ gặp Đạo nhân Trần Hy Di, người sau khi nhìn tướng mạo của cả hai, và nói: “Cả hai người đều rất tuấn tú, sống mũi thẳng, môi có sắc hồng. Tai trắng mà có đường viền đỏ, khí thanh thần triệt, đều sẽ đậu vòng trong. Hơn nữa, cả hai đều có hào quang trong mắt, sẽ rất thành công trong kỳ thi!”.

Khi kỳ thi đến vào mùa thu, cả hai đến kinh đô để dự thi và ở với một người họ hàng thân thuộc. Hàng xóm là một quả phụ đẹp. Cao Hiếu Tiêu dốc lòng học tập, không động tư tình. Tuy nhiên, Cao Hiếu Tích đã không kiềm lòng, đã tán tỉnh và tư thông với người quả phụ. Sau đó bị người ta phát giác, nói cho dòng họ của người quả phụ. Người quả phụ sợ tội, đã trầm mình xuống sông tự sát.

Sau kỳ thi, cả hai đến thăm Đạo nhân một lần nữa. Khi Đạo nhân Trần Hy Di nhìn thấy họ, ông khá sốc và nói: “Đã có một sự thay đổi lớn trong tướng mạo. Một đã trở nên thậm chí tốt hơn và một trở nên rất xấu. Hiếu Tiêu có hào quang màu tía trên lông mày, và mắt thì sáng như sao. Cậu sẽ chắc chắn đỗ cao. Lông mày của Hiếu Tích cũng đã thay đổi. Mắt anh ta phù lên, chóp mũi đỏ và tối tăm. Thần sắc đã tiêu tan và biến mất. Sự thay đổi này phải là do đạo đức bị tuột dốc. Cậu sẽ không chỉ trượt kỳ thi, mà còn có dấu hiệu sẽ chết yểu”. Sau đó kết quả kỳ thi được công bố, quả thật Cao Hiếu Tích bị rớt, rồi chết trong thất vọng.

Sau đó, Cao Hiếu Tiêu làm một đại quan và có thanh danh hiển hách, con và cháu của ông cũng có tài năng, phẩm giá. Khi ông tổ chức lễ mừng thọ 70 tuổi, Đạo nhân Trần Hy Di cũng đến chúc mừng. Trong bàn tiệc ông nói, “Thật là khá dễ dàng để xem tướng cho một người bình thường, tuy nhiên sẽ không dễ biết kết quả được. Bởi vì vận mệnh được quyết định bởi thiên thượng, trong khi đó tướng mạo được quyết định bởi những việc mà người ấy làm. Nếu một người có thể thuận theo các nguyên lý của thiên thượng và sống hài hòa với xã hội, thì người đó sẽ chắc chắn thịnh vượng. Thiên thượng rất phân minh công bằng, vận mệnh có thể xuống dốc vì làm việc xấu, và người ta có thể chuộc lỗi bằng cách làm điều tốt. Sự thăng hoa trong tâm tính của một người có thể thể hiện qua gương mặt, và không điều gì có thể tránh khỏi con mắt của người khác. Đó là tại sao chúng ta nói rằng không có cánh cửa của vận may hay vận rủi, bởi vì nó đến và đi căn cứ theo đức hạnh của người ấy”.

Định Thực đỗ vị trí thứ sáu

Trong triều đại nhà Thanh, có một học giả tên là Định Thực. Anh là một người rất thông minh lanh lợi và rất có tài năng, tính cách phóng khoáng. Vì anh ta thích đánh bạc, anh ta thường bị cha nhắc nhở, nhưng anh ta không sửa. Cha anh ta trở nên tức giận và đuổi anh ra khỏi nhà. Định Thực phiêu bạt đến kinh đô, và bằng nhiều cách khác nhau, anh ta được nhận vào trường Thái học.

Một ngày Định Thực đi qua chùa Tướng Quốc, ở đây anh gặp một thầy tướng số bảo anh: “Thần sắc anh trông rất tốt! Ta đã xem tướng mạo cho nhiều người, và ta thấy tướng mạo của anh là tốt nhất”. Sau khi thầy tướng số hỏi tên anh, ông ta viết vào một mảnh giấy và dán lên tường: “Định Thực sẽ đỗ đầu trong năm nay.” Sau đó, Định Thực rất vui vẻ và bắt đầu trở nên kiêu ngạo, anh ta đánh bạc thậm chí còn nhiều hơn. Khi anh ta nghe rằng có hai thí sinh giàu có từ Tứ Xuyên tới, anh ta mời họ đánh bạc. Định Thực liên tục thắng, và cuối cùng anh ta thắng sáu triệu lạng bạc.

Vài ngày sau đó, Định Thực tới chùa Tướng Quốc một lần nữa, thầy tướng số ngạc nhiên nhìn anh ta và hỏi: “Tại sao trông anh kinh khủng thế? Anh không có hy vọng vượt qua kỳ thi, nói chi là đậu Trạng Nguyên”. Vừa nói ông ta vừa gỡ mảnh giấy ông ta từng viết dán lên tường kia xuống. Ông ta thở dài nói: “Nó đã làm hoại danh tiếng của ta. Ta đã đoán sai lần này.” Định Thực ngạc nhiên hỏi ông ta tại sao ông làm thế. Người thầy bói nói: “Khi nhìn tướng mạo, chúng tôi đầu tiên nhìn trán. Nếu màu vàng và sáng bóng, nó là dấu hiệu của điềm lành. Bây giờ, trán của anh trông rất khô và tối. Anh chắc hẳn đã có suy nghĩ xấu hay thu lợi bất chính. Anh đã làm chư Thần nổi giận”. Định Thực hoảng sợ và bảo người thầy bói chuyện đã xảy ra. Anh ta hỏi trong bối rối: “Tôi chỉ vui một chút. Có gì là nghiêm trọng đâu?”. Thầy tướng số phản đối, nói: “Đừng nói với tôi là anh chỉ vui một chút. Bất cứ việc gì bao gồm cả tiền bạc đều được kiểm soát bởi Thiên thượng. Khi một người đã nhận của cải bất chính, thì ông ta sẽ tự nhiên mất đi phúc đức”. Định Thực rất hối hận về những gì đã làm và lo lắng hỏi: “Tôi có thể hoàn lại tiền chăng?”. Thầy tướng số nói: “Nếu anh thật tâm muốn sửa chữa lỗi lầm và trở thành tốt hơn, anh vẫn có thể đỗ thứ 6 trong kỳ thi”. Định Thực vội vàng trả lại tiền cho hai thí sinh giàu có, và thề rằng sẽ không bao giờ đánh bạc một lần nữa.

Quả nhiên, khi danh sách thí sinh thi đậu được công bố, một người tên là Từ Đạt đã đỗ đầu còn Định Thực thì đỗ thứ 6.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/16/相由心生-运随心转-249332.html

Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2012/3/8/131959.html#.T47PiHmGmc8

Đăng ngày 22-4-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

16 tháng 4 2012

Hậu quả của tâm tật đố

Hậu quả của tâm tật đố
Bài của Trí Chân

[MINH HUỆ 23–11–2011] Dân tộc Trung Hoa xưa nay vốn thiện lương, khoan dung, và nhân hậu. Người ta cảm thấy hổ thẹn vì những hành động ghen tức đố kỵ. Khi một người nhân hậu thấy được thành tựu của những người khác, họ sẽ ca ngợi những thành tựu này, suy nghĩ lại về những thiếu sót của mình, và học hỏi để làm tốt hơn. Chỉ có những kẻ đầu óc hạn hẹp và ích kỷ, tầm nhìn thiển cận, mới đố kỵ với những thành tựu của người khác. Họ lo lắng về việc ai sẽ là người cao hơn họ ngày hôm nay, và ngày mai họ sẽ thua ai. Họ cảm thấy tồi tệ khi những người khác nổi trội hơn họ. Kẻ kém đức thậm chí còn thúc đẩy việc hãm hại người tốt. Họ có thể tạm thời thắng thế. Nhưng, cuối cùng, họ sẽ mất hết nguồn sinh sống và bị trừng phạt, bởi lẽ Đạo Trời đang chế ước hết thảy.

Thân Công Báo chịu kết cục bị ném vào hố trong biển Bắc Hải

Thân Công Báo là một nhân vật trong cuốn sách “Phong Thần diễn nghĩa“. Ông ta và Khương Tử Nha là các đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Khi Thân Công Báo biết rằng sư phụ của họ phái Khương Tử Nha đi trợ giúp nhà Chu diệt nhà Thương, và phong thần cho các vị thần tiên khác nhau, ông ta vô cùng tật đố. Ông ta truy hỏi Khương Tử Nha rằng, “Ông đang bảo vệ vị vua nào?” Khương Tử Nha đáp, “Tôi đang bảo vệ Võ vương của nhà Chu, người mà đức độ sánh ngang với vua Nghiêu và vua Thuấn, lòng nhân từ thuận với Thiên lý, và sự nổi lên của ông hết sức phù hợp với sự thay đổi của thiên tượng. Trụ vương của nhà Thương vô đạo; vận mệnh u ám và sẽ là người trị vì cuối cùng của nhà Thương”. Thân Công Báo đáp lại, “Tôi sẽ bảo vệ đối thủ của ông và ngăn chặn kế hoạch của ông”. Khương Tử Nha nghiêm mặt nói với Thân Công Báo, “Ông dám sao! Không ai có thể làm trái những an bài của sư phụ chúng ta. Không ai có thể chống lại thiên mệnh”. Thân Công Báo tức giận và đáp trả, “Khương Tử Nha, ông muốn bảo vệ nhà Chu? Ông có bản lĩnh gì chứ? Ông mới học được gần 40 năm. Sao ông có thể dám đối chọi với ta?” Khương Tử Nhà không đáp lại lời Thân Công Báo, và Thân Công Báo giận giữ bỏ đi. Thân Công Báo bắt đầu phá rối những nỗ lực của Khương Tử Nha. Ông ta gọi các vị thần tiên khác để giết Khương Tử Nha. Một hôm, ông ta bị bắt bởi Nguyên Thủy Thiên Tôn, người đã định ném ông ta xuống một quả núi lớn. Thân Công Báo cầu xin sư phụ tha thứ, thề rằng, “Nếu con tiếp tục gọi các thần tiên khác để ngăn cản Khương Tử Nha, con sẵn sàng dùng thân mình nút hố biển Bắc Hải”. Ông ta đã được tha.

Tuy nhiên, Thân Công Báo đã không ăn năn hối lỗi. Ông ta tiếp tục gây xích mích. Ông ta bảo Thông Thiên giáo chủ triển khai vạn tiên trận tạo khó khăn cự đại cho Võ Vương của Khương Tử Nha. Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh hạ Thân Công Báo và giết con hổ mà ông ta cưỡi. Ông nói với Thân Công Báo, “Ngươi đã thề rằng nếu ngươi tiếp tục phá hoại công việc của Khương Tử Nha, ngươi sẽ nút hố biển Bắc Hải. Đến lúc ngươi thực hiện lời thề của mình rồi”. Đó là nơi mà Thân Công Báo kết thúc cuộc đời mình, ở đáy biển, nơi mà ông ta không bao giờ còn nhìn thấy mặt trời mọc.

Người tính không bằng Trời tính

Trong cuốn “Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Lệ Chứng”, Tô Đại Chương đỗ kỳ thi tú tài, chuẩn bị tham gia kỳ thi hương. Họ Tô sống ở triều đại nhà Tống, nổi tiếng khắp vùng bởi sự tinh thông Kinh Dịch, hay Cuốn sách của sự thay đổi. Một đêm anh nằm mộng thấy mình đỗ thứ 11 trong kỳ thi sắp tới. Anh bèn kể lại giấc mơ của mình cho một người bạn học. Người bạn học này cũng tham gia kỳ thi đó đã rất đố kỵ khi bản thân anh ta không có một giấc mơ mang điềm lành như vậy. Anh ta đã đi báo cáo cho quan chủ khảo, nói rằng người họ Tô hẳn đã hối lộ cho một trong những quan chủ khảo chấm bài thi, nếu không, sao họ Tô có thể khẳng định chắc chắn anh ta sẽ đứng thứ 11?

Sau khi tất cả bài thi của thí sinh đã được phân hạng, vị quan chủ khảo đã lấy bài thi đỗ thứ 11 ra. Theo quy định vào thời điểm đó, tên của thí sinh bị che đi trên bài thi mà họ nộp. Quan chủ khảo đọc bài thi và trở nên giận giữ. Bài thi bàn về Kinh Dịch, mà lại là sở trường của Tô Đại Chương. Ông ta chất vấn các quan giám thị chấm bài thi, “Bây giờ, các vị có thể giải thích điều này là như thế nào không? Có ai trong số các vị nhận hối lộ từ Tô Đại Chương – người am hiểu Kinh Dịch tự tin nói rằng anh ta sẽ đỗ vị trí thứ 11 không?” Tất cả các quan giám thị khá buồn. Họ phải chọn một bài thi khác từ các thí sinh còn lại để thay thế bài viết về Kinh Dịch này.

Cuối cùng, vào ngày kết quả được công bố, khi toàn bộ tên của các thí sinh đã được mở ra, trước sự kinh ngạc của quan chủ khảo, bài thi mới được chọn hiện đứng thứ 11 là của Tô Đại Chương, trong khi đó thí sinh có tâm tật đố mà đã nói dối để quy cho Tô Đại Chương tội hối lộ đã bị hoán đổi vị trí thứ 11 nguyên là của anh ta. Vì vậy, Tô Đại Chương đã đỗ kỳ thi hương. Năm sau, Tô Đại Chương đã vượt qua kỳ thi tiến sĩ, trong khi người bạn học mà đã nói dối để buộc tội ông bị bẽ mặt và qua đời.

Tâm tật đố là một cảm xúc tiêu cực được tạo ra bởi việc không chấp nhận sự thật rằng những người khác có thể vượt trội hơn chúng ta về phẩm hạnh, kỹ năng, thành tựu, hay cảnh ngộ. Khi người có tâm tật đố nói xấu người khác hay làm những điều làm tổn thương người khác, điều này thể hiện người này có tâm bất thiện. Điều này cũng là tự tạo nghiệp, sẽ chịu quả báo. Tôn trọng và thiện lương là một nguyên lý cơ bản. Khi thấy người khác đạt được mọi thứ, chúng ta nên mừng cho họ. Khi thấy người khác vượt qua chúng ta, chúng ta sẽ học hỏi từ họ. Khi thấy người khác cần sự trợ giúp, chúng ta nên hết mình để giúp đỡ họ. Phải thực sự lấy thiện đãi người để họ có thể cảm thấy sự chân thành của chúng ta, chúng ta phải rộng lượng, điều ngược lại với tật đố.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/23/文史漫谈-妒嫉的恶果-249085.html

Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2012/3/4/131882.html#.T31HWvCO2Gg

Đăng ngày 15-04-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

01 tháng 4 2012

Dự ngôn "Lý Hoằng" của Đạo gia

Dự ngôn "Lý Hoằng" của Đạo gia.
Tác giả: Trịnh Phương

[Chanhkien.org] Một học viên Pháp Luân Đại Pháp người Tây phương, một người học về tôn giáo Châu Á đã kể với tôi câu chuyện sau. Một lần, anh nói với giáo sư dạy môn lịch sử tôn giáo Châu Á của anh rằng anh đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ anh tên là Lý Hồng Chí. Vị giáo sư đáp: “Điều này cũng không có gì là lạ. Trong tiết lịch sử tôn giáo trước, tôi đã đề cập đến ông ấy rồi mà”. Nguyên là, Đạo gia Trung Quốc vẫn lưu truyền một dự ngôn về “Lý Hoằng” (trong tiếng Hán, chữ “Hoằng” (弘) với chữ “Hồng” (洪) là đồng âm).

Theo chỉ dẫn của vị học viên này, tôi đã tìm thấy trong “Đạo tạng” ghi chép liên quan.

Trong lịch sử Đạo giáo, ghi chép về Lý Hoằng đã sớm xuất hiện trong «Động uyên thần chú kinh», sau này lại xuất hiện trong rất nhiều kinh thư. Dưới đây là ghi chép về Thánh Vương Lý Hoằng:

“Nếu các vị có thể đắc được mười quyển kinh thư này… thì sẽ bỏ được vạn chủng bệnh, lại đạt được phúc phận. Thánh Vương rồi sẽ tới. Theo ý nguyện của các vị, các vị sẽ gặp được Ngài.

Đế vương được định sẽ bị phế trừ, thiên địa sẽ trùng tổ. Khi ấy, Thánh Vương sẽ hiện thế. Khi Ngài đến, hết thảy thánh nhân, hiền nhân, chư Thần, và những người đắc được kinh thư, đều sẽ tới giúp Ngài. Người thời đại này chỉ cần đắc được bộ kinh thư này, thì có thể gặp được Thánh Vương.

Người ta sẽ được sống trong hạnh phúc và giàu có. Thọ mệnh của họ sẽ được kéo dài, tối đa có thể sống được ba nghìn năm, sau đó thân thể sẽ được chuyển hóa. Trật tự thiên địa ngay ngắn, nhật nguyệt tỏa sáng, chỉ có những người trước đây hoặc tại lúc này đắc được kinh thư, sẽ tới bang trợ Thánh Vương.

Có căn cơ trở thành người tu Đạo của Thần, nam nhân, nữ nhân, sẽ trân quý bộ kinh thư này. Những ai hữu duyên gặp được Thánh Vương, sẽ đắc được kinh thư. Bộ kinh thư này mang theo lực lượng của Thần, có thể đả khai tâm của tất cả mọi người. Khi Thánh Vương giáng thế, Ngài sẽ lấy vô vi sửa trị thiên hạ, trên thế gian sẽ không còn bạo lực và giam ngục nữa.

Dưới sửa trị của Thánh Vương, người ta sẽ được giàu có và hạnh phúc. Gia cầm và gia súc hiện nay, heo, chó, chuột, trâu, ngựa sẽ bị cải biến. Gia cầm tương lai sẽ là phượng hoàng. Gia súc sẽ là kỳ lân và sư tử. Người ta sẽ có tâm pháp ước thúc hành vi của bản thân. Nam nhân và nữ nhân sẽ trinh khiết, chứ không dâm đãng nữa. Chính là vì có những người tu Đạo hôm nay, nên mới có hạnh phúc của người tương lai.

Hiển hiện của Thánh Vương tại nhân gian sẽ không được con người chú ý. Khuôn mặt Ngài rất nhẵn nhụi, đôi mắt lấp lánh hào quang. Nhân gian sẽ không có hình tượng anh tuấn như vậy nữa, khiến người ta ngắm trăm lần mà không chán.”

Dịch từ:

http://zhengjian.org/zj/articles/2001/7/9/10861.html