27 tháng 9 2010

Câu chuyện tu luyện: Trái cà chưa chín

[MINH HUỆ 15-9-2003] Ngày xưa có 2 vợ chồng tu Phật, hàng ngày thắp rất nhiều hương dâng Phật, hết lòng thành kính, nhưng đã tu hơn nửa đời người mà vẫn chưa thành công. Đôi vợ chồng bèn quyết định đi tìm Phật tổ để xin được điểm hóa. Thế là họ bèn mang theo 1 xe tàn hương lên đường. Giữa đường họ bị 2 tên cướp chặn lại cướp bóc, nhưng 2 vợ chồng trên người không có chút tiền nào cả. Hai vợ chồng bèn khuyên kẻ cướp hãy làm việc thiện, và giảng giải đạo lý tu Phật cho họ nghe. 2 tên cướp sau khi nghe xong cũng quyết định bỏ ác theo thiện, cùng với 2 vợ chồng đi gặp Phật tổ.

Cả nhóm 4 người sau khi gặp được Phật tổ rồi bèn nói rõ mục đích của mình. Phật tổ ban cho mỗi người một trái cà bằng sắt và bảo họ rằng: nấu mấy trái cà này trong suốt bảy bảy bốn chín ngày, sau khi nấu chín xong rồi thì ăn, vậy là đã tu thành.

Sau khi trở về, 4 người phân công hợp tác: Hàng ngày 2 tên cướp lên rừng đốn củi, còn đôi vợ chồng ở nhà nấu mấy trái cà bằng sắt. Đúng như lời Phật tổ nói, sau khi nấu bảy bảy bốn chín ngày thì hai trái cà sắt của 2 tên cướp đã chín, họ ăn xong liền tu thành và ra đi. Nhưng, 2 trái cà của vợ chồng nọ thì vẫn chưa nấu chín.

Nguyên do là vì vợ chồng 2 người đó hàng ngày nấu cà thì luôn luôn lựa chỗ có lửa tốt nhất mà đặt 2 quả cà của mình vào đó.
Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2003/9/15/57429.html

Bản tiếng Anh: http://www.clearwisdom.net/emh/articles/2003/9/28/40767.html

Đăng ngày 25-09-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Treo tiền lên cây táo

Bài của Trí Chân

[MINH HUỆ 3-12-2007] Trong lịch sử có rất nhiều người lương thiện, thanh liêm và biết giữ mình.

Trong sách “Tống sử – Tra Đạo truyện” có kể lại một câu chuyện: Tra Đạo sống trong thời Bắc Tống tính tình nhân hậu và chính trực. Ông từng làm quan Long đồ các Đại học sỹ dưới triều vua Tống Chân Tông. Có lần khi ông đi thanh tra tình hình bên ngoài, các tùy tùng của ông thấy bên đường có mấy cây táo cho quả cực ngon, thế là hái xuống dâng cho Tra Đạo. Ông muốn tùy tùng tìm người chủ cây táo để trả tiền nhưng lúc đó tìm mãi chẳng thấy, mà ông lại đang gấp rút lên đường công tác. Thế là ông bèn căn cứ theo chất lượng của số táo mà tùy tùng của ông đã hái, tính ra giá của số táo ấy trên thị trường là khoảng bao nhiêu tiền, sau đó lấy số tiền tương ứng treo lên cây táo rồi mới lên đường.

Trong nền văn hóa nhân loại cổ xưa có rất nhiều chuyện tương tự như câu chuyện này. Đây chính là những thí dụ sinh động để mọi người sáng tỏ đạo lý làm người. Những mẩu chuyện đầy ý nghĩa như thế dễ truyền cảm và thấm sâu vào lòng người hơn so với những bài học thuyết giáo khô khan.
Bản tiếng Hán: http://search.minghui.org/mh/articles/2007/12/3/167669.html

Đăng ngày 25-09-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

23 tháng 9 2010

Chuyện tu luyện của tiểu đệ tử Sâm Bảo

Tác giả: Một học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ] Sâm Bảo là một tiểu đệ tử Pháp Luân Công tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Bé mới chỉ 7 tuổi rưỡi. Bé thường lắng nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ cùng với ông bà của bé. Trong ngày sinh nhật mừng Sâm Bảo lên 7 tuổi, Sư phụ đã khai mở thiên mục cho bé. Từ đó bé có thể nhìn thấy những cảnh tượng thần kỳ và mỹ diệu nơi không gian khác.

1. Diệt ác ma, chính niệm hiển thần uy

Khi phát chính niệm, Sâm Bảo thường mở to mắt nhìn quanh chăm chú một cách khác thường. Có lúc bé lo lắng nói với mẹ những điều bé nhìn thấy ngay sau khi họ vừa phát chính niệm xong. Bé nói nhiều con quỉ từ các không gian khác đã đến và chúng bị giải thể bởi chính niệm. Sâm Bảo cũng nói có Tứ Đại Kim Cang hộ Pháp cho họ và có những tiểu đồng tử ngồi trên tòa sen phát phóng ra hào quang.

Ngày 5 tháng Năm năm 2005, trong khi Sâm Bảo phát chính niệm, bé nhìn thấy một trận chiến kinh tâm động phách giữa Chính và Tà ở một không gian khác. Sau đó bé phác họa ra những điều bé nhìn thấy. Bé đưa cho ông bà và mẹ bé xem rồi giải thích. Theo lời Sâm Bảo, khi mọi người vừa niệm xong khẩu quyết, “Pháp Chính Càn Khôn, Tà Ác Toàn Diệt,” bé nhìn thấy chữ Diệt bằng tiếng Hoa (滅 – mie) bắt đầu thành hình ở một không gian khác và phát ra ánh kim quang. Tiếp đó, bốn chữ Tử (死 – zi) xuất hiện và mỗi chữ cũng phát ánh kim quang. Mỗi chữ đều lớn hơn chữ trước. Ánh kim quang chạm đến nơi nào, tà ma và lạn quỷ nơi đó đều biến thành tro. Sau đó có một con bạch tuộc đến từ một không gian khác. Nó phun ra những chất nước độc và các bong bóng độc, những thứ sau đó biến thành những tà ma. Kế đến, một hình Bát Quái màu đen xuất hiện và nhiều lạn quỉ nhảy ra từ hình Bát Quái này, chúng chạy thẳng đến chúng tôi. Vào thời điểm then chốt ấy, có một cái vỏ sò vàng bay đến từ một không gian khác và bắt tất cả các con quỉ. Tứ Đại Kim Cang đứng trên đỉnh chiếc vỏ sò vàng với những chiếc dây vàng trong tay và họ tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ. Họ đã tiêu huỷ vô số ác ma. Sau đó một cánh cửa vàng cùng hai kim long xuất hiện ở bên trên vỏ sò vàng. Cánh cửa vàng mở ra và hút hết tất cả đám hắc thủ, lạn quỉ và con bạch tuộc vào đó. Tất cả đám lạn quỷ sau đó hoàn toàn bị tiêu huỷ. Sau đó một Pháp Luân bay đến và đập tan chiếc hình Bát Quái ra thành từng mảnh. Sư phụ đứng trên một toà sen ở một không gian khác. Ngài có tóc quăn màu xanh và mặc áo cà sa đỏ. Sư phụ trông rất cao lớn, thần thánh và trang nghiêm. Sư phụ trông chừng cho chúng ta khi chúng ta phát chính niệm.

2. Thanh trừ ác đảng tà linh

Từ khi Sâm Bảo thoái xuất khỏi đội thiếu niên tiền phong Trung Quốc, bé đã phát chính niệm để tiêu diệt các con quỉ ở bên trên ‘lá cờ máu’ mỗi khi nhà trường tổ chức lễ chào cờ. Sư phụ thường giúp Sâm Bảo phát chính niệm. Mỗi khi nhà trường chào ‘lá cờ máu’, đám hắc thủ và tà ác lại chạy đến; chúng cưỡi trên những đám mây đen hoặc biến thành rất nhiều những con nhện độc. Chúng phun ra nhiều sợi dây tơ độc và vây quanh ‘lá cờ máu’. Chúng hấp thụ năng lượng bổ sung cho tự thân từ ‘lá cờ máu’ bằng cách ấy.

Sâm Bảo phóng ra một luồng sáng đỏ đi xuyên qua những tấm lưới dày của các con nhện độc. Sau đó bé phát ra một luồng sáng trắng khóa kín cái môi của các con nhện để ngăn chúng hút năng lượng từ lá cờ màu đỏ máu. Sau đó, bé dùng công năng để biến các con nhện đen thành những vũng máu. Tuy nhiên, những con nhện to vẫn còn sống sót. Sâm Bảo cầu Sư phụ bang trợ để diệt trừ hết đám tà ác còn lại. Sau đó Sư phụ cho bé năm quả cầu ánh sáng và năng lượng nhiều màu, bao trùm các con nhện to lại và sau đó tiêu huỷ chúng.

3. Sư phụ điểm hoá, cả nhà tu luyện

Sau khi Giang Trạch Dân ra lệnh cấm Pháp Luân Công ngày 20 tháng Bảy năm 1999, ông bà của Sâm Bảo nhanh chóng đi Bắc Kinh để khiếu nại cho Pháp Luân Công. Tuy nhiên, cảnh sát đã bắt giữ họ một cách bất hợp pháp và đưa họ vào tù. Một bầu không khí buồn bã và ảm đạm đột nhiên bao phủ gia đình Sâm Bảo.

Một ngày kia, mẹ của Sâm Bảo trở nên thiếu chính niệm. Bà nghĩ: “Tu luyện thật khó quá. Tại sao chúng ta không từ bỏ đi cho rồi?” Bà rất ngạc nhiên khi Sâm Bảo nói với bà ngay sớm hôm sau: “Mẹ, Sư phụ đã đưa con đến thế giới Pháp Luân đêm qua. Ở đó khắp nơi đều là kim quang, vô cùng mỹ diệu. Nhưng có nhiều toà sen vẫn còn bỏ trống mẹ ạ.” Mẹ bé hiểu ngay những lời của Sâm Bảo chính là điểm hóa từ Sư phụ khuyến khích bà kiên định chính niệm và tiếp tục tu luyện. Không bao lâu sau, ông bà của Sâm Bảo được thả ra.

Sâm Bảo là một đứa trẻ thông minh và dễ thương, nhưng bé đôi lúc cũng nghịch ngợm. Một ngày nọ, Sâm Bảo nhìn thấy các quả chuối cúng dường Sư phụ trên bàn thờ trước bức hình Sư phụ. Bé muốn ăn thử một chút các trái chuối. Mẹ bé nói: “Nếu con muốn ăn chuối thì con phải xin phép Sư phụ trước.” Một lúc sau, Sâm Bảo tiến đến bên mẹ bé vui vẻ và nói, “Mẹ, Sư phụ vừa nói với con!” “Sư phụ nói gì với con?” “Sư phụ nói với con bằng một nụ cười: ‘Ta không cầu những thứ ở thế gian con người. Là một tiểu đệ tử, con phải bước đi cho chính trên con đường tu luyện! Chúc tiểu đệ tử công thành viên mãn!”

Khi họ chia sẻ những lời của Sư phụ với những người còn lại trong gia đình và các bạn đồng tu tại nhà họ, mọi người đều tăng thêm tín tâm và tinh tấn tu luyện.

Sáng ngày mùng 3 tháng Bảy năm 2005, trong khi Sâm Bảo đang tập luyện bài công pháp thứ hai, Pháp Luân Trang Pháp, bé muốn để tay xuống nghỉ một chút. Mẹ bé nói với bé: “Con thử nói với Sư phụ xem?” Sâm Bảo đứng trước bức hình của Sư phụ và nhìn thấy khói từ ba cây nhang biến thành ba chữ Hán có nghĩa là, “Con tiếp tục luyện đi.” Sâm Bảo hiểu rằng Sư phụ từ bi bảo bé phải tiếp tục tập luyện không được bỏ dở và bé phải hoàn tất bài công pháp. Sâm Bảo đã chia sẻ câu chuyện này với gia đình. Mọi người đều nói với bé: “Con thấy không? Sư phụ điểm hóa đấy. Con phải tiếp tục luyện công đi. Bây giờ con có tập đến cùng hay không đây?”

Sâm Bảo gật đầu và trả lời một cách cương quyết: “Luyện!”

Trong quá trình tu luyện, các thân nhân trong gia đình Sâm Bảo cũng chịu trách nhiệm giúp đỡ và hướng dẫn cho tiểu đệ tử này. Chúng ta hãy khuyến khích lẫn nhau, quy chính lại lời nói và hành động của mình, và bước đi cho tốt con đường tu luyện trong thời Chính Pháp!

Dịch từ:

http://minghui.ca/mh/articles/2005/7/17/106344.html
http://www.clearwisdom.net/emh/articles/2005/7/28/63339.html