Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo
Tác giả: Một học viên Đại Pháp
[Chanhkien.org] Hồi còn nhỏ, cha mẹ thường bảo tôi: “Con người ta nên làm việc thiện và có tấm lòng rộng mở. Chúng ta nên cứu giúp những ai cần giúp đỡ và không làm việc xấu. Hãy nhớ: thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.”
Trong “Đại Cách mạng Văn hóa”, nhiều bức tượng Phật và chùa chiền đã bị phá hủy. Mẹ tôi rất buồn khi nói với tôi: “Phật đã rời đi. Phật không còn bảo hộ thế nhân nữa. Thế nhân đang phạm tội.”
Cha tôi được người dân ở tất cả các huyện lân cận, cách xa tới hàng chục dặm gọi là “ông Lý tốt bụng”. Cha tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác và nghĩ về người khác trước. Với tấm lòng rộng mở, ông thà tự mình gánh chịu còn hơn để người khác chịu điều thiệt thòi. Thậm chí với những việc nhỏ nhặt, ông cũng không thể ăn ngon ngủ yên nếu người khác chịu đau khổ, dù chỉ là một chút. Khi ông mất lúc 82 tuổi, tôi mơ thấy mình đang trên đường trở về nhà. Tôi thấy một vị Thần vĩ đại mặc áo choàng trắng, với một bộ râu dài, và mang theo một cây phất trần (thứ được các Đạo sĩ mang theo). Vị Thần nói: “Con của ta, con cần quay về nhà gặp cha con. Ông ấy đã lên thiên đường.” Sau đó vị Thần vĩ đại bay mất trong làn mây trắng. Tôi không hiểu tất cả chuyện này và nghĩ rằng nó chỉ là giấc mơ. Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng cha tôi đã được thiện báo nhờ những việc làm tốt của ông khi còn tại thế.
Nhờ ơn dạy dỗ của cha mẹ, tôi đã nuôi dưỡng những hạt giống thiện lành trong tâm. Khi trưởng thành, tôi làm việc trong lĩnh vực tài chính. Bất kể là kế toán hay thủ quỹ, tôi tận tâm làm việc và không bao giờ lợi dụng chức vụ để kiếm tiền cho bản thân. Từ khi Trung Quốc bắt đầu chính sách cải cách và mở cửa ra bên ngoài, đạo đức con người ngày càng trở nên băng hoại. Họ chỉ nghĩ đến bạc tiền và sẽ không từ một điều gì để tư lợi. Các quan chức tham nhũng và một số nhân viên dịch vụ tài chính cũng đang làm như vậy. Tôi rất phẫn nộ và từ chối hợp tác với họ. Do đó, họ cố gắng tìm khuyết điểm và gây chuyện với tôi. Đôi khi họ thậm chí chửi rủa trước mặt tôi nơi công cộng. Tuy nhiên, tôi biết rằng mình vô tội. Vì thế tôi không có gì phải sợ. Mỗi lần họ tìm cách gièm pha, tôi đều giải thích tình huống đúng với sự thật và bỏ qua mọi thứ. Một số đồng nghiệp nói tôi thật ngốc và thiếu khả năng đến mức không biết phải làm sao với những thứ ngày nay, tức là, người khác bắt nạt tôi rất nhiều mà tôi không biết trả thù lại hay thậm chí không màng đến. Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng những gì tôi làm là hoàn toàn đúng trong khi những người khác đã hoán đổi đức lấy nghiệp lực của tôi.
Trong những năm sau “Đại Cách mạng Văn hóa”, nghề bói toán trở nên khá phổ biến. Một hôm, người quản lý, kế toán viên và tôi đi xem bói. Người thầy bói đưa mắt nhìn ba chúng tôi và nói rằng: “Tôi thích nói thẳng. Mặc dù hiện tại hai người đang hưởng thụ, trong vài năm tới hai người sẽ không còn quá hạnh phúc như thế nữa. Hai người không thể sánh với cô ấy (chỉ tôi). Cô ấy sẽ có tương lai tốt đẹp và sẽ nhận được thiện báo về sau.” Hóa ra điều đó vô cùng chính xác. Vài năm sau, hai người họ bị bắt vì những gì họ đã làm, gia đình họ tan vỡ và các thân nhân của họ qua đời. Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu ra rằng đó là những gì họ sẽ phải nhận. Cũng như Sư phụ từng giảng: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Đó là một nguyên lý trong vũ trụ.
Bây giờ tôi đã đắc Pháp, đó là may mắn vĩ đại nhất mà một người có thể tưởng tượng ra được. Pháp Luân Đại Pháp là nguyên lý cơ bản trong vũ trụ. Ghi nhớ ba nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” chính là có trách nhiệm thật sự với sinh mệnh của mình.
Dịch từ:
http://pureinsight.org/node/970
Ngày đăng: 27-08-2010
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ