Sự thấu hiểu về cuộc đời: Không thèm muốn và vô tư
Quang Minh (Guan Ming)
[Chánh Kiến.org] Cách đây vài ngày, một người bạn đồng nghiệp đột nhiên đã hỏi tôi, “Bạn không kiếm nhiều tiền bằng tôi, nhưng tôi chú ý thấy bạn và những người bạn của bạn thật là nhàn hạ. Bạn thật là dễ dãi và không thấy có chút gì suy nghĩ lo lắng. Bạn có thể cho tôi biết bí quyết đó là gì không?Sự chân thành của anh ấy đã lây động tôi, và tôi đã trả lời một cách điềm tĩnh với một nụ cười, “Tôi không có sự thèm muốn trong tâm tôi. Anh có thể làm như vậy không?”Anh ấy lập tức một sự biểu hiện không thoải mái trên khuôn mặt và đã nói, “Làm sao có thể làm thế?Tôi đã rất mệt mỏi trong vài ngày vừa qua và cần phải quay lại chỗ làm ngày mai. Con tôi đã hỏng lớp toán và tôi không biết phải giải quyết làm sao. Gần đây tôi bị nhiều khoản tiền đòi trên thẻ tín dụng và tôi không có đủ tiền trong ngân hàng để trang trãi. Thật là nhiều việc phải lo lắng!Nếu tôi không giải quyết những việc này, cuộc sống của tôi sẽ tồi tệ hơn. ”
Tôi thong thả bảo anh ta “Chỉ khi anh thật sự không đòi hỏi gì cả thì anh mới có thể thảnh thơi. ”
Và tôi đã kể cho anh ta câu chuyện như sau:
Xưa có một thương gia giàu có gặp một kẻ ăn mày. Người ăn mày nói, “Người và ta là đã quen biết từ xưa. Làm ơn cho ta một ít tiền?”Người thương gia nhìn người ăn mày một cách cẩn thận vànói: “Ta nhận ra ngươi. Ngươi đã thật rất sung túc. Chuyện gì đã xảy ra?”
Người ăn xin nói: “Vâng, năm ngoái một trận cháy lớn và tất cả của cải của tôi đã tan thành khói. ”
Người thương buôn lại hỏi, “Vậy là tại sao anh đã trở thành một người ăn xin?”
Người ăn xin nói, “Vì tôi cần tiền để mua rượu. ”
Người thương buôn lại hỏi, “Tại sao anh lại muốn uống rượu?”
Người ăn xin trả lời, “Vì rượu cho tôi sự can đảm để van nài!”
Nghe vậy người thương gia đột nhiên ngộ ra. Vào lúc đó anh ta đã thấy sự thật về con người mà đã bị lạc mất trong cái thế giới trần tục này. Anh ta thở dài và đã nói, “Tất cả con người trong thế giới này bị mê muội bởi rượu, đàn bà và tiền; vì thế họ đã lãng phí đời mình. Cuối cùng, tất cả đều kết cục dưới 6 tất đất, nhưng mà tại sao lại như vậy?”
Anh ta bảo người ăn xin, “Khi nào anh quyết định anh không bao giờ muốn uống rượu nữa, anh có thể đến gặp tôi. ”Và rồi anh ta bỏ đi.
Người ăn xin thật thất vọng bởi vì anh ta không được cho tiền ngay cả từ một người quen cũ. Ngay lúc đó một Đạo sĩ đi ngang qua và người ăn xin lập tức hỏi ông ta, “Ông có thể nào cho tôi biết ngày mai sẽ ra sao?”
Đạo sĩ đã trả lời anh ta với một nụ cười, “Anh không có gì cả, nhưng chỉ có lo lắng cho ngày mai?Tại sao anh lại phiền muộn về những chuyện nhỏ nhặt như vậy?Chúng tôi là những người tu Đạo chỉ muốn tử tế, từ bị, nhẫn nại và không muốn chấp chứa những sự bực bội hay là sự khát khao. Chúng tôi có thức ăn mỗi ngày thì chúng tôi có thể ăn. Nhưng nếu chúng tôi không nhận được gì chúng tôi cũng không cảm thấy đói. Tại sao anh không thể sống thanh thản?”
Sau khi kể xong câu chuyện của mình, tâm tôi đã đầy sự xúc động. Bạn tôi dường như có một chút sự nhận ra và đã nói, “Tôi sẽ không lo lắng những chuyện này nữa trong lúc này. ”
Tôi đã biết rằng anh ta đã tạm thời yên tâm và đã nói, “Anh cố thử điều này:chỉ cần từ bi, tử tế, nhẫn nại, không oán hận hoặc bực bội, không mang trong người sự phàn nàn hoặc sự căm ghét. Vậy thì anh có thể từ từ học được cách không ham muốn. Tôi hy vọng anh cũng sẽ thanh thản vô tư. ”
Sau đó tôi cẩn thận nghĩ lại, rằng chỉ có người từ bi, chân thật, nhẫn nại thì mới có thể trở nên thanh thản vô tư. Khi tâm không ham muốn gì cả, một người có thể nhìn thấy sự thật của cuộc đời. Vậy thì người đó có thể sống một cuộc sống thanh thản. Chỉ khi một người không ham muốn gì cả, tâm người đó mới trở nên cao thượng.
Được dịch từ: http://zhengjian.org/zj/articles/2007/4/30/43584.html
Được dịch từ: http://pureinsight.org/pi/index.php?news=4557
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ