30 tháng 3 2012

Tiểu đệ tử nhìn thấy viên mãn và Pháp Chính Nhân Gian trong tương lai

Tiểu đệ tử nhìn thấy viên mãn và Pháp Chính Nhân Gian trong tương lai

Tác giả: Viên Minh

[Chanhkien.org] Em là tiểu đệ tử Đại Pháp, theo cha tu luyện từ khi lên 6 tuổi. Vừa mới bắt đầu tu luyện, Sư phụ đã mở thiên mục cho em, để em nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng không gian khác. Trong tu luyện, em có rất nhiều thiếu sót, nhân tâm còn nhiều, giảng chân tướng làm chưa tốt. Từ nay về sau, em phải tinh tấn hơn nữa để không phụ kỳ vọng của Sư phụ. Tại đây, em xin kể lại cảnh tượng nhìn thấy ở không gian khác để giao lưu cùng quý đồng tu; hy vọng các đồng tu đều có thể tinh tấn hơn, cứu độ nhiều chúng sinh hơn. Cảnh tượng em nhìn thấy là không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt; cảnh tượng không gian khác là vô cùng thù thắng, mỹ diệu và tráng lệ.

Đệ tử Đại Pháp viên mãn

Sáng sớm, đại khái là thời gian đệ tử Đại Pháp vừa luyện công buổi sáng xong, trên không trung xuất hiện một dải cầu vồng, từ bên này bắc qua bên kia bầu trời; ở vị trí chính giữa cầu vồng là một Pháp Luân lớn đang xoay chuyển. Trong Pháp Luân hiển hiện quá trình đệ tử Đại Pháp từ đắc Pháp đến hồng Pháp, đến “thỉnh nguyện ngày 25/4″, rồi đệ tử Đại Pháp bị bức hại, giảng thanh chân tướng, cứu độ chúng sinh. Tiếp đó một vị Quan Âm Bồ Tát ngồi trên đài sen hiện ra trước Pháp Luân, sau đó ngày càng nhiều Phật Đạo Thần xuất hiện, cuối cùng khắp trời đều là các hình tượng Phật Đạo Thần. Các Phật Đạo Thần này đều là chư Thần trong đại khung vũ trụ đối ứng với mỗi đệ tử Đại Pháp, là tới nghênh đón đệ tử Đại Pháp về nhà. Sau khi chúng Thần đều tới đông đủ, họ nói với đệ tử Đại Pháp dưới mặt đất: “Đệ tử Đại Pháp cần phải về nhà rồi”. Đây chỉ là ý đại khái mà thôi, không thể dùng ngôn ngữ chính xác hơn để biểu đạt. Trong nháy mắt, thân thể đệ tử Đại Pháp dưới mặt đất đều được Sư phụ chuyển hóa thành Thần thể và bắt đầu bay lên.

Ngay trước lúc này, đệ tử Đại Pháp còn không biết là sắp viên mãn; tuy nhiên, có một số hiện tượng phát sinh trên thân một số đệ tử Đại Pháp, chẳng hạn có đệ tử Đại Pháp thiên mục đột nhiên khai mở, hoặc nhìn thấy một vài cảnh tượng.

Khi đệ tử Đại Pháp toàn bộ bay lên trời, khắp trời đều là Pháp Luân tỏa sáng lấp lánh. Lúc này tiên nữ trải hoa, phi thiên cùng tiếng tiên nhạc du dương bắt đầu nhảy múa, trong đó rất nhiều điệu múa rất giống với diễn xuất Thần Vận. Còn có đánh trống nữa, rất giống đội trống lưng của các học viên ở phương Tây, khắp trời cùng mừng vui.

Đệ tử Đại Pháp được chúng Thần nghênh đón, trở về thế giới của từng người, trở về các đại khung thiên thể khác nhau. Sau đó, Pháp thân lớn của Sư phụ hiện ra, ánh vàng kim lấp lánh, ánh từ bi chiếu rọi khắp đại khung vũ trụ và tất cả chúng sinh. Hết thảy chúng sinh đắm trong hào quang của Phật chiếu rọi khắp trời đất. Cuối cùng, Pháp thân Sư phụ ẩn đi, phi thiên cũng bay đi.

Lúc này, đa số người thường đối diện với cảnh tượng tráng lệ ‘bay lên giữa ban ngày’ của đệ tử Đại Pháp thì rớt nước mắt. Có người nói đệ tử Đại Pháp đã từng giảng chân tướng cho mình, nhưng bản thân không tiếp thu nên vô cùng đau khổ; có người thường vì bỏ lỡ cơ duyên, không tu luyện, hối hận thì đã quá muộn; có người thường quỳ trên mặt đất cầu Sư phụ đưa đi… Đắc được Pháp mà không chịu tu, so với người thường còn thống khổ hơn…

Pháp Chính Nhân Gian

Nhân loại gây ra nợ nghiệp quá lớn, thì tất phải hoàn trả. Sau khi đệ tử Đại Pháp viên mãn, vào một ngày nọ, những chiếc lá còn xanh trên cây bỗng theo gió rụng xuống, thân cây trơ trụi, bầu trời xanh lam dần dần biến thành màu vàng ảm đạm. Qua mấy ngày, bầu trời lại biến thành màu xám tro; lại qua mấy ngày nữa, bầu trời dần dần biến thành màu đen u ám, đến đâu cũng thấy giống như có khói vậy, khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác hết sức thê lương.

Lúc bắt đầu chỉ là mấy cá nhân bị mắc một căn bệnh lạ, ngón tay sưng lên, tróc da, bên trong giống như có nước. Sau đó, tay bắt đầu thối rữa từng chút một, thối rữa tới chân, cuối cùng lên đến đầu. Cuối cùng khắp thân đều bị thối rữa hết mà chết. Người mắc loại bệnh này đau đớn không chịu nổi, ngủ không ngủ được, ăn không ăn được, chỉ khóc lóc suốt ngày đêm. Người tiếp xúc với loại bệnh này toàn bộ cũng bắt đầu mắc bệnh này, số người mắc bệnh càng ngày càng nhiều, trên mặt đất đâu đâu cũng có, xác chết ngổn ngang. Bầu không khí bị bao phủ bởi một mùi hôi thối dày đặc, đến đâu cũng là người đau đớn khóc lóc thảm thiết kêu la.

Nhà cửa không có người ở, đều vắng vẻ trống không, tiền ném đầy mặt đất. Có người chấp trước vào tiền bạc, khi chết tay vẫn còn ôm một bọc tiền. Còn có hai người giành tiền đến mức đánh nhau, nhưng họ chết còn thảm thương hơn, tay chân thối rữa cùng lúc. Người đặc biệt xấu thì tay chân cùng thối rữa một lúc. Về cơ bản một thôn chỉ sót lại ba, bốn người, một thành phố sót lại khoảng mấy chục người. Những ai được lưu lại đều là những người tốt với rất nhiều đức.

Sau khi trận đại ôn dịch này kết thúc, khắp địa cầu nổi lên một trận bão cát dữ dội; tất cả thành thị, thôn làng đều bị đất và cát vùi lấp, từ đó trên bản đồ nhìn không ra nơi nào nữa.

Những người được lưu lại sẽ bắt đầu một thời đại mới, bắt đầu từ cuộc sống nguyên thủy. Họ sẽ lấy bài học bức hại Đại Pháp và viên mãn của đệ tử Đại Pháp giảng cho người đời sau, để họ vĩnh viễn ghi nhớ Đại Pháp là tốt, thiện ác đều có báo ứng.

Tại đây, hy vọng các đồng tu mau nắm chắc thời gian tu luyện, nắm chắc thời gian cứu độ chúng sinh. Đồng thời, hy vọng con người thế gian dù có tu luyện hay không, nhất định phải làm một người tốt, không được hành ác với Đại Pháp. Thiện có thiện báo, ác có ác báo, nợ còn thiếu thì nhất định phải hoàn trả.

Dịch từ:

http://www.minghui.org/mh/articles/2010/7/11/226828.html

Cuốn sách tiên tri “Bố Đại Kinh” của cha tôi

Cuốn sách tiên tri “Bố Đại Kinh” của cha tôi

Tác giả: Đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục

[Chanhkien.org] Nếu cha tôi còn sống, thì ông năm nay đã 91 tuổi rồi. Tuy nhiên ông đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại đến chết khi ông mới 58 tuổi.

Cha tôi cần cù, lương thiện, chính trực, nhưng ĐCSTQ lại dán nhãn ông là địa chủ ác bá. Người dân đương địa gọi ông là “đồ ngốc mọt sách”, bởi ông rất ít nói vì sợ bị người ta đấu tố, nói mình là kẻ “phát tán độc tố của giai cấp tư sản”. Con cái chúng tôi đều biết rõ, cha tôi không ngốc, mà là một người rất tốt. Thư pháp của ông là độc nhất vô nhị tại vùng đương địa. Để kiếm tiền nuôi gia đình, ông viết câu đối cho người ta nhân dịp Tết Nguyên đán, thế nhưng thường bị ĐCSTQ tịch thu, buộc tội ông đi theo con đường của chủ nghĩa tư bản.

Khi Nhật Bản xâm lược Trung Quốc vào những năm 1930, cha tôi đang học Đại học tại Thượng Hải. Vì lo lắng cho ông, bà nội tôi bảo cha tôi bỏ học về nhà làm thầy dạy tư thục.

Trước năm 1949 khi ĐCSTQ lên nắm quyền, ông nội tôi giúp người ta thu tô; đến khi cải cách ruộng đất, ông không nguyện ý giao nộp đơn từ, nên bị liệt vào hàng ngũ “địa chủ”. ĐCSTQ đã tịch thu tất cả tài sản của ông, cũng như của hồi môn của mẹ tôi. Tất cả gia đình tôi, bao gồm cả ông bà tôi đều bị đuổi khỏi nhà và phải sống trong một túp lều cỏ vốn dùng làm chuồng lợn. Khi trời mưa to ở bên ngoài thì bên trong túp lều cũng bị dột như mưa. Cả nhà tám người chúng tôi, già trẻ lớn bé vẫn cố gắng sống sót. Mẹ tôi đi Thượng Hải làm bảo mẫu. Chị gái 17 tuổi của tôi phải sang huyện bên làm cô giáo tiểu học, và đưa chị thứ hai của tôi đến đó học. Tôi thì về cơ bản là ở nhà và dành thời gian ở với cha tôi.

Cha tôi có một cuốn sách tiên tri, gọi là “Bố Đại Kinh” (Kinh túi vải). Ông thường nói với tôi về những nội dung trong cuốn sách, ông nói: “Chúng ta làm người thì nên phải tốt bụng, những người xấu sẽ bị Trời thu lại. Tương lai sẽ có Di Lặc Chủ Sư chuyển sinh đến nơi người thường để độ chúng ta. Hiện nay Ngài đã xuất sinh rồi, Ngài sinh ra tại miền Bắc Trung Quốc”.

Khi còn nhỏ, tôi chỉ có thể hiểu rất ít những lời của cha tôi, cứ nghĩ rằng độ nhân thì phải là xảy ra lũ lớn rồi đem thuyền tới cứu. Mãi tới một ngày năm 1997, tôi đọc được cuốn sách «Chuyển Pháp Luân», mới biết để được “cứu độ” là phải không ngừng nâng cao tiêu chuẩn đạo đức, cuối cùng đạt tới vô tư vô ngã, cảnh giới tinh thần “người trước ta sau”, trở về bản tính tiên thiên, công thành viên mãn. Đây mới là phương thức độ nhân của Sư phụ.

Sau khi đọc xong «Chuyển Pháp Luân», tôi vui mừng cho rằng Sư phụ chính là người sẽ tới độ chúng ta mà cuốn sách tiên tri của cha tôi nói tới. Tôi đã đắc Pháp như vậy đấy. Đó là ngày 1 tháng 9 năm 1997.

“Bố Đại Kinh” tiên tri Sư phụ sẽ tới như thế này:

Phật giảng là Kinh Di Lặc cứu khổ,
Khi Di Lặc hạ thế sẽ không dễ dàng gì.
Báu vật trong áo chứ không phải trong chùa,
Ngài giảng Tam Thừa thần thánh cho con người,
Tại mảnh đất Tam Tinh ở Trung Nguyên.

Cha tôi từng đưa cho bạn ông một bản sao cuốn sách “Bố Đại Kinh”. Vào thời Cách mạng Văn hóa, hồng vệ binh đã lục soát nhà các hộ gia đình. Bạn ông sợ quá đã giấu cuốn sách dưới tấm ngói trên mái nhà, nhưng bị người ta nhìn thấy và tố giác. Cuốn sách này đã bị tìm thấy, và người ta tìm đến cha tôi. Năm 1968, trong những ngày tháng điên cuồng đó, dưới sự thống trị tàn bạo của ĐCSTQ, cha tôi đã bị bức hại đến chết chỉ vì sở hữu một cuốn sách tiên tri.

Tuy cha tôi đã qua đời, nhưng ông đã giảng về dự ngôn trong “Bố Đại Kinh” cho chúng tôi. Đối với Chủ Sư được đề cập trong dự ngôn, tôi ấn tượng rất sâu sắc. “Bố Đại Kinh” cũng tiên tri về nạn đói lớn, nói thế này:

Người bị đói, khó mà đi, đảo ngã xuống,
Người một nhà, không gặp nhau, phân các nơi.

Về thời Cách mạng Văn hóa, cuốn sách viết:

Quét Hoàng thành, quét chùa miếu, quét sạch hết,
Quân tử sa cơ đầu cúi thấp,
Mèo hoang gặp thời mạnh hơn hổ.

Về các hiện tượng bất thường trong xã hội, sách nói:

Vàng màu vàng, bạc màu bạc, con người thấy,
Mắt chuyển màu đỏ, tâm đổi màu đen,
Chẳng quản trên đầu có trời xanh.

Về đại đào thải, sách nói rằng:

Bố Đại Kinh, lời chân tình, chẳng thể sai,
Giải khai Bố Đại Kinh là đại kiếp tới.
Thiêu núi sông, thiêu bình địa, thiêu nhất loạt,
Trong mười phần, chết bảy phần, ba phần bị hại.
Thiện được lưu, ác bị thu, thiện ác phân minh.

Về tiến nhập kỷ nguyên mới, sách tiên tri:

Nhà không người ở,
Thóc không người ăn,
Mưa thuận gió hòa.

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ điên cuồng bức hại Pháp Luân Công. Tôi đã đem cuốn sách tiên tri này đến điểm luyện công của chúng tôi và đọc cho mọi người nghe. Sau khi nghe, mọi người đều kiên định chính niệm, quyết tâm tu cho đến cùng. Hiện tại tôi một lần nữa viết ra, hy vọng nhiều đồng tu hơn nữa có thể trân quý cơ duyên vạn cổ này, đừng đánh mất cơ hội tu luyện.

Dịch từ:

http://zhengjian.org/zj/articles/2005/7/31/33288.html
http://clearwisdom.net/html/articles/2005/8/24/64214.html

27 tháng 3 2012

Tiên tri của trưởng lão Hopi về biến hóa của địa cầu

Tiên tri của trưởng lão Hopi về biến hóa của địa cầu

Tác giả: Chánh Kiến Net


Ảnh: Vẽ lại hình vẽ khắc trên tảng đá của người Hopi.
[Chanhkien.org] Vị trưởng lão thổ dân Hopi nói rằng sự kiện này sẽ không chỉ xảy ra trong phút chốc, mà là sự việc này nối tiếp sự việc kia, giống như hiệu ứng Domino, tuy nhiên vẫn xoay quanh một sự kiện. Thời gian là gần với năm 2000, đại ý như sau:

“Sự tình loại này trên thế giới đã từng phát sinh, bởi vì người ta làm trái với lời chỉ dạy của Đấng Tạo Hóa, nên các nền văn minh phát triển trên địa cầu đã bị hủy diệt. Thay đổi thật to lớn, thậm chí khiến các vì sao cũng thay đổi”.

“Động vật sẽ trở thành ác đối với con người, bắt nguồn từ sự sa đọa của nhân loại”.

“Mặt trời sẽ đổi trục, kèm theo các biến hóa khác nữa. Khí hậu trái đất sẽ trở thành xấu, với nhiệt độ tăng cao, thiêu hủy địa cầu và hoa màu”.

“Địa cầu cũng sẽ đổi trục, và các ngôi sao mới sẽ hình thành trên bầu trời. Biến hóa của địa cầu sẽ khiến các bản khối đại lục hiện tại dời chuyển”.

“Cuối cùng người ta sẽ xem thường lời nhắc nhở của Đấng Tạo Hóa. Những đứa trẻ sẽ không tin, hoặc không hiểu lời dạy dỗ của người lớn, bởi vì tâm linh hủ hóa; con cái sẽ phản đối cha mẹ chúng, và các bậc cha mẹ sẽ không dạy được con phải yêu thương người khác”.

“Chúng ta nên đi theo con đường mà Đấng Tạo Hóa chỉ bảo, nếu không khi sự tình phát sinh thì đã là quá muộn. Tâm chúng ta nhất định phải thay đổi. Hết thảy đều không che giấu được Đấng Tạo Hóa”.

“Kỹ thuật của chúng ta đã khiến chúng ta hiểu nhầm chính mình, khiến chúng ta nhầm rằng con người đang tiến bộ, trong khi thực tế, chúng ta đang ngày càng xa rời con đường tinh thần”.

“Sau thời kỳ biến hóa (thanh lọc), cuộc sống sẽ phát sinh cải biến. Con người sẽ nuôi trồng thực vật, những người tà ác sẽ bị quét sạch. Những người tốt sẽ mở ra con đường sinh mệnh, và con người trong các ngành nghề các tín ngưỡng sẽ hợp lại như người một nhà. Sẽ có một Pháp (không phải pháp luật hiện nay) và một loại ngôn ngữ (không rõ ngôn ngữ nào). Địa cầu khi ấy sẽ giống như truyền thuyết về vườn địa đàng vậy, khoáng vật sẽ được lấy đi từ địa cầu, bởi vì đây không phải là cấp cho những người đọa lạc dùng”.

“Sẽ có một người thống trị, nhưng không phải như chúng ta biết hiện nay. Người thống trị này không phải là nhà độc tài, mà quản lý tất cả hoàn cảnh sinh tồn tự do của con người”.

Dịch từ:

http://zhengjian.org/zj/articles/2002/3/27/14464.html