29 tháng 7 2011

Tu luyện thể ngộ: Đề cao tâm tính và tầng thứ

Tu luyện thể ngộ: Đề cao tâm tính và tầng thứ

Tác giả: Học viên tại Trung Quốc


[Chanhkien.org] Khi đọc nhẩm «Chuyển Pháp Luân» ngày hôm nay, tôi đọc đến đoạn “Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu”, và để ý đến câu: “Là người tu luyện, [nếu] đồng hoá với đặc tính này, [thì] chư vị chính là người đắc Đạo; [Pháp] lý đơn giản như vậy.”. Sau đó, khi nghĩ về bản thân để làm sao đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn, tôi cảm thấy ngỡ ngàng. Vài ngày trước, con trai tôi đã làm một điều thật dại dột. Tôi rất không bằng lòng và thậm chí đã có cảm giác ghét nó. Và rồi, tôi nhận ra rằng không hề có thù ghét trong Chân-Thiện-Nhẫn. Thật thần kỳ, với ý nghĩ này, cảm giác ghét bỏ lập tức biến mất. Giờ đây, tôi đã nhận thức tốt hơn về việc làm sao chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Lỗi lầm mà con trai tôi gây ra đã đem đến tổn thất lớn cho gia đình chúng tôi. Ở tầng bề mặt, nó đã bị người khác lừa và thật xui xẻo. Nhưng ở mặt khác, điều này có thể không phải là ngẫu nhiên. Trong «Chuyển Pháp Luân», Sư phụ nói về Pháp lý “không mất, không được”. Thực ra, bất cứ điều gì xảy ra trong xã hội người thường cũng không phải là vấn đề, bởi vì dù sao, nó là tầng thấp nhất trong vũ trụ. Cũng như vậy, nhiều điều chúng ta thấy chỉ là những hiện tượng bề mặt và nó có thể khá khác với tình huống thực tế. Là học viên, chúng ta sẽ dần dần bước ra khỏi trạng thái con người.

Trong «Chuyển Pháp Luân», Sư phụ giảng: “Tôi đã một lần khảo sát rất kỹ lưỡng, phát hiện rằng nhân loại đã có 81 lần [rơi vào] trạng thái huỷ diệt hoàn toàn; chỉ có một ít người sống sót; lưu lại theo một chút văn hoá tiền sử vốn có từ đầu, [họ] tiến vào một thời kỳ [mới], sống cuộc sống nguyên thuỷ. Nhân loại sinh sôi đông lên rồi cuối cùng xuất hiện nền văn minh. Trải qua 81 lần chu kỳ biến đổi như thế; tôi cũng chưa khảo sát được cho đến [tận thời điểm] ban đầu.”

Trong hành trình dài đằng đẵng của lịch sử, con người đã trải qua hết thế hệ này đến thế hệ khác. Bởi lòng ích kỷ, con người phải thoái hóa, và cuối cùng chịu hủy diệt. Chỉ rất ít người tốt còn sót lại và bắt đầu nền văn minh mới sau thảm họa. Khi nghĩ về những chu kỳ sống nối tiếp nhau này, tôi thấy con người thật là nhỏ bé.

Trong «Hồng Ngâm II», Sư phụ viết: “Thương khung trùng tổ, Càn khôn tái tạo” (Khán hảo). Sự hy sinh của Sư phụ cho Chính Pháp và cứu độ chúng sinh không thể mô tả bằng ngôn ngữ con người. Chúng ta rất may mắn được có vinh dự trợ Sư Chính Pháp. Và rồi tại sao chúng ta vẫn ôm giữ những chấp trước và không sẵn sàng từ bỏ chúng? Trong «Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005», Sư phụ nói: “Bất kể đó là nguyện vọng của Sư phụ hoặc là do cựu thế lực thao túng, thì chẳng phải đều là vì mục đích cuối cùng là các đệ tử Đại Pháp sẽ tu thành và tà ác sẽ bị giải thể?”

Gần đây, tôi có một giấc mơ, trong đó tôi làm vỡ một quả trứng. Tôi để quả trứng vỡ lên một chiếc đĩa, nhưng nó gần như chảy ra hết, do đó tôi đã chuyển nó sang một vật chứa lớn hơn. Tôi nghĩ nó cũng tương tự tình trạng tu luyện của tôi—đó là, tôi cần mở rộng tâm hơn. Mọi thứ quanh chúng ta tồn tại vì Pháp, và nó phụ thuộc vào chúng ta có xử lý tốt hay không.

Dịch từ:

http://www.zhengjian.org/zj/articles/2011/5/1/74054.html
http://pureinsight.org/node/6148

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ