22 tháng 8 2009

Không đề

cũng một đôi lời

Trước mỗi thông tin, các tình huống trong ngày, không hiểu tại sao cái tai nó cứ ngóng lên sau một hồi thì suy nghĩ lung tung cả, thì là cái này cái kia, đúng sai, phải trái, cô ấy đẹp cô kia không xinh lắm, cái thằng nọ chơi đẹp, nhưng mà nó cũng,... thế đã đành lại còn ra ngoài nữa thẩm ông này bà kia ở tận ban bệ nào đó trong công ty trụ sở ở đâu đó, không ngừng tây du, đông du, châu phi cũng du, luận bàn tới tận sứ của người ta, quả thật người ta cho người này phong phú lắm, thông hiểu lắm.

Tôi thấy làng nhàng bề ngoài thì thanh lịch, hiểu biết như sĩ điều vậy, ấy mà trong tâm thì loạn, nó chạy lăng nhăng như con thỏ hoang vậy, đó chính là khoe mình, thực ra chính dối mình dối người đó rồi, nhiều người biết mà vẫn làm, nhiều người vẫn còn chưa hiểu mình múa mép những gì nữa quả thật buồn lắm. Không may thay cho những người đó lại có kẻ tung hô, hoan hỷ múa cho vui xen kẽ những tiếng cười cứ như tràng pháo vậy.

Khoa học hiện đại phát triển đó là điều không ai phủ nhận, tốt. Nhưng cũng nhiều điều lại ngược lại một hướng nào đó người ta chưa nghĩ tới nó lại đẩy con người ta lùi lại phía sau, đơn cử thế này theo thuyết tiến hóa của đác win, thì ban đầu sự sống bắt nguồn từ dưới nước sau đó bò lên cạn rồi leo lên cây cao, sau đó xuống đất và thành người nguyên thủy sau bao nhiêu tiến hóa trong lao động cải cách công cụ, cũng như sinh hoạt, từ thô sơ nhất phát triển cho tới ngày nay, cũng đều do bàn tay và khối óc con người mà thành,

Ban đầu lom khom xuống đất, bao nhiêu năm ấy lao động hái lượm trồng trọt mà đứng thẳng cho được. Đến ngày nay thử nghĩ lại xem,....

CHúng ta giờ đây ỷ lại vào công cụ lao động quá, đến lao động chân tay chút síu thôi cũng đã không chịu rồi,

Tự nhiên soay vần trong năm là đương nhiên của trời đất vạn vật cũng từ đó mà sinh sôi, tương sinh tương khắc, ấy thế mà người ta lại đang mua hè muốn thành mùa thu cơ, mùa đông lạnh thôi thì muốn vào tháng ba tháng tư cho ấm, vậy là cái tự nhiên cái gì đó khó giải thích của con người bị đảo lộn, ảnh hưởng tới sức khỏe, đảo lộn lại quy luật của tự nhiên, mà ai cũng biết tự nhiên thì ta có muốn cũng không thay đổi được.

Với tình thế đó mọi người lại cứ cho đó là đời sống tiện nghi, hào hứng phấn khởi lắm, quả thật tôi thấy từ một khía cạnh nào đó chúng ta đang hại chính chúng ta, đừng có tự phong cho mình những điều đó, cuộc sống ngột ngạt, xa dời tự nhiên,...; có một điều tôi chưa hiểu về nhiều người nơi thành thị họ biết hay nhiều khi biết rồi nhưng mặc cho gió cuốn mây trôi thôi, là thế này, trào lưu về các vùng ngoại ô, về các vùng quê hẻo lánh mua đất, lập vườn tạo không khí thoáng đạt tự nhiên cùng trời đất. Quả là tuyệt vời; các cửa hàng cũng trang trí theo hướng dân gian, tự nhiên và thân thiện thoảng cảnh thanh bình, tự nhiện sưa, ai cũng thích cả,....

Cái cá tính tự nhiên, bản thiện của con người còn đó chỉ là họ mải bươn trải với cuộc sống này mà quên đi, nhiều người cuối đời mới hối lại, đúng là quê hương đất tổ. Quê hương là chùm khế ngọt mà,

daocuong
22/08/2009.